PHÁP HƯỚNG TÂM
(Trưởng Lão Thích Thông Lạc, trích ĐVXP.7, TG.2011, tr.95-97)
Nguồn: http://www.nguyenthuychonnhu.net/ebooks/DVXP-T07-BanIn-2011.pdf
Hỏi: Kính thưa Thầy! Pháp hướng tâm do tưởng thức hay do ý thức hay do tâm thanh tịnh mà có lực mạnh như vậy? Như con vừa tác ý “sáu thức gom vào hơi thở” là có một cái lực vô hình gom vào rất mạnh. Con tác ý “nhĩ thức nghe vào trong thân, nghe sự yên lặng của tâm” là ngay đó có một sức hút mạnh làm cho thân con rối loạn, các cơ ép làm tim mệt, chuyển động não đầu. Như vậy là do tưởng lực hay do cái gì mà nguy hiểm như thế.
Xin Thầy chỉ dạy cho con rõ về cách hướng tâm để con dùng pháp hướng cho đúng cách, nếu không rõ mà tu pháp hướng thì rất nguy hiểm cho tánh mạng.
Ðáp: Ðến giờ này con mới rõ được lực của pháp hướng siêu việt như vậy, nhưng con nên lưu ý:
1/ Dùng ý thức tu tập pháp hướng tâm để xả tâm ly dục, ly ác pháp thì không nguy hiểm cho người mới tu. Và người mới tu chỉ được dùng pháp hướng tâm để ly dục, ly ác pháp mà thôi, chứ không được dùng để tịnh chỉ, vì dùng để tịnh chỉ sẽ rơi vào các trạng thái tưởng thì rất nguy hiểm.
2/ Ức chế tâm như các con đang tu tập để dừng vọng tưởng mà dùng pháp hướng thì đó là tưởng lực của pháp hướng, chứ không phải ý thức lực của pháp hướng. Tưởng lực này rất nguy hiểm cho người tu tập, nó sẽ làm rối loạn cơ thể, có khi bị bệnh rối loạn chức năng của cơ thể, có khi rối loạn chức năng thần kinh sanh ra điên khùng. Rất nguy hiểm, cần nên đề phòng cảnh giác. Người nào tu thiền định các pháp môn ức chế tâm như: Lục Diệu Pháp Môn, Sổ Tức Quan, Tùy tức, Chỉ tức, nhiếp tâm niệm Phật, Tri vọng, Tham công án, Tham thoại đầu, v.v... không được dùng pháp hướng tâm.
3/ Khi tâm thanh tịnh, tức là tâm hết tham, sân, si thì mới được dùng pháp hướng tâm nhập định vì lúc này tâm rất định tỉnh, nhu nhuyễn, dễ sử dụng, cho nên, lúc này phải dùng pháp hướng để tu tập nhập Bốn Ðịnh Hữu Sắc và thực hiện Tam Minh, vì lúc này tâm có đủ Tứ Như Ý Túc thì sự tu tập không còn khó khăn, mệt nhọc.
Khi tâm chưa ly dục, ly ác pháp mà sử dụng pháp hướng để gom tâm, để tịnh chỉ các hành trong thân là một sự việc rất nguy hiểm như trên Thầy đã nói.
Khi tâm chưa ly dục, ly ác pháp thì chỉ được quyền sử dụng pháp hướng tâm ly dục, ly ác pháp mà thôi. Chừng nào tâm ly dục, ly ác pháp xong, thì mới được sử dụng pháp hướng tâm tịnh chỉ các hành trong thân thì mới không nguy hiểm.
Người tu tà thiền, tà định dùng pháp hướng tâm là nguy hiểm cho tính mạng, tốt hơn hết là dùng pháp hướng xả dục và ác pháp. Dùng pháp hướng thư giãn thân tâm để trở về trạng thái bình thường, an lạc, vô sự và thanh thản thì tốt.
Chỉ khi nào tâm thanh tịnh hoàn toàn, không còn tham, sân, si, mạn, nghi nữa, thì dùng pháp hướng tâm tịnh chỉ tầm tứ, gom tâm, tịnh chỉ tưởng thức, tịnh chỉ hơi thở và tịnh chỉ âm thanh, tịnh chỉ thọ, v.v… (các trạng thái tâm của các chánh định)
Lưu ý: Khi tâm chưa hết tham, sân, si, mạn, nghi mà dùng pháp hướng tịnh chỉ các hành trong thân là nguy hiểm cho tánh mạng, cần nên tránh.
Pháp hướng tâm là một pháp rất mầu nhiệm, có một năng lực rất mạnh, như sức hút của một đá nam châm.
(Ghi chú: Đậm nét hay chữ cở nhỏ màu đỏ do NTCN thêm.)