
KẾT TẬP KINH ĐIỂN TÍCH LAN!
COM_CONTENT_ARTICLE_HITS
Tỳ kheo Thích Thanh Thiện
La Luong 9:35pm Jan, 2015
Và xin đính chính với thầy, đến lần Kết tập lần thứ IV - 20 trước CN, 500 năm sau ngày Phật nhập Ðại Niết Bàn, vua Vattagamani của Tích Lan (Sri Lanka) triệu tập Ðại Hội Tăng Già IV tại Aluhivihara -- gần thành phố Kandy ngày nay,
kết tập lại các phần Kinh, Luật, và đúc kết phần Thắng Pháp Tạng. Ðể gìn giữ các bài giảng của Ðức Phật dù đã kết tập nhưng chỉ truyền khẩu trong 500 năm qua, ba tạng kinh điển được cho viết lại trên một loại giấy bằng lá bối-đa khô. Từ đó Tam Tạng Pali được thành hình, và không còn thay đổi nào khác.
Bạch thầy, kính hỏi là Cựu Hoàng Trần Nhân Tông tu pháp môn nào ạ. Nikaya chăng?
TRẢ LỜI
La Luong thương thân,
La Luong quả là nhà học giả kỳ tài truy tầm lý thuyết suông! Đối với La Luong hễ là kinh điển thì đều là có giá trị đáng học hỏi. Tác phong văn hoá của La Luong khiến thầy thương hại! La Luong đem đời mình đeo đuổi để thu thập tinh hoa theo lối học đường ở thế gian. Đứng về học lịch sử, thì La Luong quả là cao nhân, nghiên cứu kinh điển! Nhưng thầy hỏi La Luong nhé! Hãy giữ bình tỉnh, tương kính trả lời trao đổi học hỏi tiến bộ nhé!
- Việc làm của La Luong có lợi cho việc tu hành? Việc làm của La Luong có tiến đến làm chủ sinh già bệnh chết và vượt thoát không còn tái sinh làm người khổ đau chăng?
- Phật dạy cho ta là TU HÀNH ĐI vào trọng tâm của vấn đề làm chủ sinh già bệnh chết. Còn không tu hành theo trọng tâm của vấn đề, thì là học đạo chỉ để phô trương kiến thức bao la, mang theo tham dục đầy người. Phật gọi là vô minh đấy ạ! Thầy dẫn chứng rõ ràng nhé: Vua Sri Lanka, Vattagamani vì ham mộ Phật giáo mở đại hội tăng già kết tập lại kinh điển. Việc làm nầy đối với Phật tử thì vỗ tay hoan hô nhiệt liệt! Bởi vì nó thoả mãn được lòng tự tôn tham dục của người thế gian thương kính Phật! Nhưng đối với người tu hành đúng theo chánh pháp, thì là HOANG PHÍ, tao nên kiến thưc, để rồi tu lạc vào tà pháp hưởng phước trần gian!. Bởi vì kiến thức phát triển thì Tri kiến giải thoát không bao giờ xuất hiện. Nếu tri kiến giải thoát không xuất hiện thì việc tu hành uổng công uổng sức, cuối cùng đành dương danh thiên hạ để kiếm ăn, giàu sang phú qúy ảo tưởng mà thôi! Lúc bấy giờ không còn là nhà tu hành nữa, mà là NHÀ CẦU NGUYỆN VAN XIN VU VƠ!
- Càng rõ ràng hơn nữa, việc lập kinh điển của những người tu chưa chứng, họ còn đầy ắp THAM DỤC, cho nên, kinh điển của những người nầy thiết lập chỉ để thoả mãn tham dục của con người nâng cao kiến thức, chìm sâu vào vô minh, tức là lạc vào tà đạo mà họ nào hay nào biết! Như vậy, mỗi vị tu hành chưa chứng quả, lập ra một kinh điển, để tạo thành rừng cây vô minh, nhốt hàng tăng ni Phật từ chìm vào u mê mê tín dị đoan, hết kiếp nầy đến kiếp khác. Có lợi gì cho sự tiến bộ của loài người nhỉ? Hãy chánh kiến rõ ràng, hãy tư duy cho rõ ngọn ngành, thì sẽ tự trả lời!
- Thầy Thanh Thiện có diễn giảng rõ ràng rằng, Tiến sĩ Phật giáo, là người trau dồi kiến thức Phật pháp bao la. Kiến thức càng cao thì không thể nào tu hành chứng quả như Phật dạy được. Quá rõ ràng, tham dục càng nhiều càng quen thuộc đam mê, thì làm sao ly dục, ly ác pháp tăng trưởng thiện pháp để đạt được chân lý đây chứ? Tu đúng chánh pháp, là ta phải tự chiến đấu và chiến thắng THAM DỤC của chính bản thân ta. Vượt qua được ảnh hưởng của: THAM DỤC, TƯỞNG THỨC, ÁI KIẾT SỬ, PHẠM GIỚI. Thoát ra ảnh hưởng trên được rồi thì ta mới thong dong tu tập chứng quả. Đúng y chang Phật dạy.
- Do từ tu tập đúng chánh pháp và chứng đạt, mà thầy Thanh Thiện đã khám phá ra rằng: Tại sao những nhà tu hành trên toàn thế giới, tuy họ có kinh Nikaya trong tay mà họ cùng tu lạc vào tà đạo hết vậy chư? Chưa có người nào tu chứng sau Anandà? Là tại vì họ dùng THAM DỤC để tu. Nói rõ hơn, là họ chưa thoát ra ảnh hưởng của THAM DỤC, TƯỞNG DỤC, ÁI KIẾT SỬ, PHẠM GIỚI, Là bởi vì họ dùng THAM DỤC để tu cho nên họ chìm sâu vào THAM DỤC, đồng nghĩa là chìm vào tà đạo mà họ không hay biết gì cả. Cho đến khi họ hưởng giàu sang và bị rơi vào cảnh sinh già bệnh chết, lúc đó họ biết sai, nhưng đã quá muộn mất rồi! Họ không còn nghị lực để trở lại từ đầu? Và vì TỰ ÁI, họ không dám nói lên sự thật cho bá tánh cùng biết để thức tỉnh!
- Bằng chứng
1) Anandà là thị giả của Phật, Ngài theo Phật nghe Phật giảng dạy pháp tu cho TỪNG TỲ KHEO, có nghĩa là mỗi tỳ kheo một pháp tu khác nhau, song song, Phật còn cho phép ông Anandà giảng pháp thay Phật. Ananđà trước khi nhận làm thị giả cho Phật, ông đặt điều kiện là ÔNG KHÔNG NHỜ VÀO PHẬT BẤT CỨ ĐIỀU GÌ! Vì vậy, Phật không ban cho ông pháp tu hành. Sau khi Phật ra đi, nhưng ông tu hơn 10 năm vẫn không tới đâu. Mặc dù ông gìn giữ giới rất nghiêm ngặt. Ông không thể nào tìm ra được nguyên nhân thất bại của ông. Duyên tuyệt vời xãy đến. Qúy vị Alahán quy tụ kết tập kinh Nikaya. Lúc bấy giờ, tuy Anandà nhớ hết những lời Phật dạy cho hàng tỳ kheo. Nhưng, Anandà chưa chứng quả, đành phải bị mời rời khỏi hang động. Nhờ sự quy tụ của tỳ kheo mà Ananđà sực nhớ ra rằng:
a) Phật dạy cho tỳ kheo mỗi người một pháp, nhờ chỉ tu một pháp cho nên dể nhập tâm, còn mình tu quá nhiều pháp thì làm sao nhập tâm đây nhỉ?
b) Tu đúng pháp Phât, thì phải ly dục ly ác pháp tăng trưởng thiện pháp. Ta mang đầy ắp THAM DỤC kiến thức Phật giáo bao la, rõ ràng là ta chưa ly dục ly ác pháp sạch. Như vậy làm sao tu chứng?
Cuối cùng, Ananđà chọn một pháp duy nhứt, đó là NHỨT DẠ HIỀN. Quá khứ không, tương lai không, thì hiện tại phải là KHÔNG. Có nghĩa là suốt một đêm một ngày, ông dùng pháp như lý tác ý tẫy sạch KIẾN THỨC thì TRI KIẾN GIẢI THOÁT tấp vào là ông chứng đạo.
2) Thầy Thông Lạc, tuy tu theo đại thừa, nhưng người đã sớm ý thức, tu theo đại thừa là sai. Cho nên Ngài cảnh giác và âm thầm gìn giữ miên mật GIỚI PHÁP. Ngài luôn tác ý TÂM TRẮNG BẠCH NHƯ VỎ ỐC. Ngài quyết giữ tâm Ngài không ô nhiễm bụi trần ai. Mãi cho đến khi duyên đến, Ngài đọc được TỨ NIỆM XỨ trong kinh Nikaya, TỨ NIỆM XỨ thích hợp với đặc tướng của Ngài, Ngài liền bế quan, miên mật tu tập 6 tháng thì chứng quả. Nếu ngài không đã từng gìn giữ được giới pháp thì đừng mơ chứng quả nhé!
3) Nơi đây, độc giả sẽ thắc mắc rằng: Theo thầy Thông Lạc thuyết giảng, tu sĩ gìn giữ giới pháp nhập tâm, tiến đến giới pháp và tu sĩ là một khôi duy nhứt thì chứng quả! Tại sao Anandà gìn giữ giới miên mật mà tu khó chứng quả vậy? Tại vì ANANDÀ phạm 2 lỗi. Một là chạy theo tham dục kiến thức. Hai là chỉ tu một pháp mới nhập tâm. Còn Anandà tu nhiều pháp làm sao nhập tâm đây?
Nếu vậy tại sao thầy Thanh Thiện dạy cho hành giả dùng pháp như lý tác ý tu tập 6 pháp căn bản chứ? Lại lầm nữa rồi! Thầy Thanh Thiện bảo tu tập LÀM QUEN như lý và 6 pháp căn bản kia mà. Sau khi 6 pháp thuần thục, thì bấy giờ mới vào kinh Nikaya, hoặc kinh sách thầy Thông Lạc, hoặc 8 chánh đạo, 12 nhân duyên, 37 phẫm trợ đạo mà chọn một pháp rồi miên mật tu tập cho đến khi pháp đó nhập tâm là chứng quả nhé! Việc chọn pháp đừng có lo! Một khi không còn bị ảnh hưởng bởi THAM DỤC, TƯỎNG DỤC, ÁI KIẾT SỬ, PHẠM GIỚI, thì ta sáng suốt và chọn phảp dể dàng mà thôi. Khi thấy chọn đến pháp ĐÓ, thì tự nhiên, tâm rộn ràng lên đòi cho được. Có nghĩa Pháp đó là đúng duyên của tâm rồi!
Tóm lại, kinh sách do những vị tu chưa chứng thì nên bỏ qua, lờ nó đi. Riêng kinh Nikaya nên giữ lại, để đến khi tu tập 6 pháp căn bản thuần thục rồi. Tức là có căn bản tu hành, tức là ta đã rời được ảnh hưởng của THAM DỤC, TƯỞNG DỤC, ẮI KIẾT SỬ, PHẠM GIỚI, bây giờ ta mới đọc đến kinh Nikaya chọn một pháp nào thích hợp với ta rồi ta miên mật tu tập đến nhập tâm thì chứng quả.
Ai kia ơi, khi còn tham dục mà đọc Kinh Nikaya thì sẽ bị hiểu qua TƯỞNG THỨC, hại đời tu tập nhé! Bởi vì khiến cho ta rơi vào SUY TƯ KHÔNG CẦN THIẾT và không bỏ được!
4) CÂU HỎI về cựu hoàng Trần Nhân Tông, xin mời vào Đường về xứ Phật, thầy tôi đã giải thích rõ ràng nhé. Kính
Tỳ kheo Thích Thanh Thiện
Lương La, 11:08am Jan, 2015
A Di Đà Phật! Bạch thầy, xin cám ơn thầy đã từ bi dành thời gian giải thích cho học trò. Tuy nhiên, những lời học trò nói trong những câu comment đều hoàn toàn là xác thực.
chính Thế Tôn đã dạy: "“Này các Kàlàmà! Chớ có tin vì nghe truyền thuyết, chớ có tin vì nghe truyền thống, chớ có tin vì nghe người ta nói đồn, chớ có tin vì được kinh tạng truyền tụng, chớ có tin vì nhân lý luận siêu hình, chớ có tin vì đúng theo một lập trường, chớ có tin vì đánh giá hời hợt những dự kiện, chớ có tin vì phù hợp với định kiến của mình, chớ có tin nơi phát xuất có uy quyền, chớ có tin vì bậc sa môn là đạo sư của mình, v.v... Nhưng này các Kàlàmà! Khi nào tự mình biết rõ như sau: “Các pháp này bất thiện, các pháp này là có tội lỗi, các pháp này bị người có trí hiểu biết chỉ trích, các pháp này nếu thực hiện và chấp nhận đưa đến bất hạnh khổ đau”.Thời này, Kàlàmà hãy từ bỏ chúng không nên tin theo”."Trưởng lão Thích Thông Lạc, trích NLGPD.1, TG.2011, tr.96-107
Vì thế, học trò đã suy ngẫm trước khi trả lời bài post của thầy. Bạch thầy, pháp tu của Kinh Tạng Pali là hoàn toàn xác thực. Tương tự, pháp tu của Tịnh Độ cũng hoàn toàn xác thực. Vì sao thế? Thế Tôn đã dạy: Nầy Subhadda, nếu giáo pháp nào mà không hàm chứa Bát Chánh Đạo thì giáo pháp đó không đào tạo các vị sa môn đạt đạo quả thứ nhất (Dự lưu, Tu đà hoàn), không đào tạo các vị sa môn đạt đạo quả thứ hai (Nhất lai, Tư đà hàm), không đào tạo các vị sa môn đạt đạo quả thứ ba (Bất lai, A na hàm), không đào tạo các vị sa môn đạt đạo quả thứ tư (Vô sanh, Alahán).
Nầy Subhadda, nếu giáo pháp nào có hàm chứa Bát Chánh Đạo thì giáo pháp đó sẽ đào tạo các vị sa môn đạt đạo quả thứ nhất (Dự lưu, Tu đà hoàn), sẽ đào tạo các vị sa môn đạt đạo quả thứ hai (Nhất lai, Tư đà hàm), sẽ đào tạo các vị sa môn đạt đạo quả thứ ba (Bất lai, A na hàm), sẽ đào tạo các vị sa môn đạt đạo quả thứ tư (Vô sanh, Alahán).
Nầy Subhadda, giáo pháp của Ta có hàm chứa Bát Chánh Đạo nên giáo pháp đó đào tạo các vị sa môn đạt đạo quả thứ nhất (Dự lưu, Tu đà hoàn), đào tạo các vị sa môn đạt đạo quả thứ hai (Nhất lai, Tư đà hàm), đào tạo các vị sa môn đạt đạo quả thứ ba (Bất lai, A na hàm), đào tạo các vị sa môn đạt đạo quả thứ tư (Vô sanh, Alahán). Các hệ giáo pháp khác đều không đào tạo các vị sa môn đạt đạo quả thánh, đắc tuệ giải thoát. Nầy Subhadda, khi nào các vị sa môn tu tập và truyền giảng Chánh Pháp một cách đúng đắn thì thế giới nầy sẽ không bao giờ trống vắng các bậc A la hán giải thoát. (Kinh Đại Niết Bàn, Trường Bộ Kinh)
Vì thế, nếu như thầy đã có ý xiển dương Kinh điển Pali và có ý rằng kinh điển Bắc truyền là nguỵ kinh - là không đúng lời Thế Tôn dạy bảo thì cúi xin thầy chỉ rõ, điểm nào trong kinh điển Bắc Truyền - đặc biệt là Tịnh Độ Ngũ Kinh - không hàm chứa Bát Chánh Đạo ạ.
TRẢ LỜI
1) Con muốn hiểu rõ lời thầy giảng, thì trước nhất con hãy nắm vững cơ bản CHÁNH PHẬT PHÁP. Nếu con không hiểu được cơ bản thì, con không thể nào hiểu được lời của thánh nhân. Vì không hiểu được lời của thánh nhân, con tưởng rằng con giỏi hơn, thành con phạm thượng! Ví dụ: ngoài đời một người u mê, đam mê trụy lạc. Có người thấy vậy, thương người ấy mà rằng: Bạn ăn chơi sa đoạ như vậy! Có lợi gì cho đời bạn không? Nếu người ấy tỉnh ngộ, thì cám ơn người cảnh tỉnh cho mình và hỏi lại rằng: Thưa ông, Tôi biết tôi sai rồi, kính xin ông dẫn đường chỉ lối cho tôi thoát ra! Còn người ấy vẫn còn mê sướng phù du. Thì người ấy chửi lại rằng. Ông mới là người ngu! Ta ăn chơi sướng thấy mẹ! Ông không được sướng như ta, thành ganh với ta hã! Đồ ngu!
Đại khái cho qúy vị mau hiểu hơn. Người ăn chay và người ăn mạng động vật. Tuỳ qúy vị, qúy vị cho bên nào đáng qúy hơn, thì tự có câu trả lời nhé!
2) Căn bản của Phật pháp là gì:
a) Tại sao ta đi tu? Tại vì qua Tứ diệu đế, ta biết đời ta là khổ sinh già bệnh chết.
b) Tại sao ta khổ? Phật dạy rằng ta khổ vì THAM DỤC.
c) Muốn hêt khổ thì ta phải làm sao? Thì ta phải giảm thiểu tham dục đến mức tối thiểu. Ta giảm được bao nhiều tham dục, thì đời ta bớt khổ nhiều bấy nhiêu.
d) Muốn giảm thiểu THAM DỤC thì làm sao? Thì ta lấy pháp Phật mà tu tập.
e) Làm sao giảm thiểu được tham dục? Tham dục tịnh tiến, từ từ xâm nhập bao vây chặt chẽ tâm ta từ khi ta mới lọt lòng cho đến tuổi hiểu biết Tứ diệu đế. Vì vậy Ta phải dùng pháp như lý tác ý, từ từ đuổi tham dục ra khỏi tâm….. Khi tu tập, mục tiêu ta phải nhắm đến là gì? Đó là làm chủ sinh già bệnh chết.
3) Từ căn bản chánh Phật pháp, con đọc, con hiểu các kinh đại thừa, để làm gì? Con đọc, con hiểu hết kinh, con có làm chủ được sinh già bệnh chết của đời con không? Chắc chắn là không rồi! Càng đọc kinh, con càng suy tôn tài nghệ hiểu biết Phật pháp. Con càng khoe tài trước đại chúng. Con hãnh diện được bá tánh vỗ tay ca ngợi tài ba của con, giống như một nghệ sĩ tài tình thành công diễn xuất đầy nghệ thuật tuyệt vời, như một cầu thủ xuất sắc thoát đi trong đường tơ kẻ tóc tung lưới đối phương, đem chiến thắng vang danh thiên hạ! Con càng biểu dương tham dục được vương cao, thì vĩnh viễn con tiến về VÔ MINH. Tu hành là giảm thiểu tham dục, bây giờ con học hỏi để gia tăng tham dục, vậy có lợi gì cho đời tu hành của con?
Đọc đến đây con có nhận ra rằng KINH SÁCH ĐẠI THỪA sai chưa? Kinh sách đại thừa quá độc ác. Chúng dùng những ngôn ngữ hấp dẫn, mê li, rùng rợn, lâm ly, ngột ngạt, trìu mến… khiến thoả mãn THAM DỤC trí tuệ cho con. Chúng dẫn dắt con đi tu từ 2 bàn tay trắng, cuối cùng, con có quyền, có tiền, con hưởng phước lạc thú phù du trần gian và con vẫn phải chịu SINH GIÀ BỆNH CHẾT! Khi biết sai rồi! Nhưng con đã quen nghiện cuồng say trong sung sướng, hãnh diện vì đọc nhiều lời Phật mà chả hiều gì! Hết đường tháo lui.
Trong khi đó, có người gặp thầy Thông Lạc, không cần biết ông ta là ai, là người nào? Nhưng ông ta dạy cho ta phương pháp thoát ra cảnh phù du, và tiến đến làm chủ sinh già bệnh chết, đem lại hạnh phúc cho đời ta. Có kẻ vì mê kinh hấp dẫn đại thừa, rồi họ lên tiếng sủa trách thầy Thông Lạc. Con nghĩ sao?
4) Tại sao thầy Thanh Thiện dám cả quyết rằng kinh Bắc Truyền là ngụy kinh? Bởi vì nhà vua Vattagamani, nước Sri Lanka (Tích Lan), là người ham mộ Phật giáo. Ông ta tụ tập hàng Tăng viết kinh, quảng bá Phật giáo đến toàn thần dân ông ta. Đây là điều đáng qúy với nhân loại. Nhờ đó, mà nhân loại biết được Phật pháp. Biết được Phật giáo là một chuyện. Diễn đạt đúng CHÁNH PHẬT PHÁP không mới là điều quan trọng. Bộ kinh do qúy vị hoà thượng tu chưa chứng, còn đầy ắp THAM DỤC. Làm sao lập kinh cho đúng CHÁNH PHÁP! Giống y các sư tổ đại thừa. Lập kinh là để làm LINH HỒN cho đạo phái, chinh phục bá tánh tin tưởng tham gia vào đạo giáo! Chứ không phải họ lập kinh là để giúp cho hành giả tu hành chứng đạo! Đồng nghĩa là THOẢ MÃN THAM DỤC TRÍ TUỆ, Vô minh. SAI TỪ TRONG TRỨNG!
5) Phật có dạy cho Subhadda rằng: Khi nào các vị Samôn tu tập và truyền giảng chánh pháp một cách đúng đắn thì thế giới nầy sẽ không bao giờ trống vắng các bậc Alahán giải thoát. Phật dạy rõ ràng như vậy, nhưng, sau khi bộ kinh BẮC TRUYỀN ra đời, thì nhân dân Tích Lan chìm sâu vào u mê mê tín dị đoạn, cầu nguyện van xin Phật Adidà vu vơ! Là bởi vì kinh nầy được những người còn đầy ắp tham dục tạo thành, do tham dục chép lại, thì người tu hành phải bị ảnh hưởng chạy theo tham dục mà thôi! Các nhà sư đã biết, Phật không có kinh, vậy tạo kinh ra để làm gì? Để dương danh Phật giáo trong cộng đồng thế giới và làm băng hoại chánh Phật pháp, cũng chỉ vì để thoả mãn tham dục trí tuệ cho họ mà thôi!
6) Đúng với lời đức Phật dạy cho Subhadda, khi nào các vị Samôn tu tập và truyền giảng chánh pháp một cách đúng đắn thì thế giới nầy sẽ không bao giờ trống vắng các bậc Alahán giải thoát. Đúng như vậy! Quả đúng như vậy! Thầy Thông Lạc là nhà tu hành đúng đắn, ở độc cư, ăn mỗi ngày một bữa, tiền không dính túi, ngủ mỗi ngày 4 tiếng, dành hết thì giờ lấy pháp Phật tu tập đến thành đạt và Ngài đã đem sự ĐÚNG ĐẮN nầy truyền giảng cho tu sinh. Y chang như vậy! Rồi thì Alahán giải thoát sẽ xuất hiện đến thế gian.
7) Và đệ tử của Alahán Thích Thông Lạc cũng theo gương sư phụ, truyền giảng cho tăng ni Phật tử. Hãy dùng pháp như lý tác ý, tu tập 6 pháp căn bản cho thuần thục. Thời gian nầy, các pháp Phật quá mới lạ và phải khởi đầu tập với thời gian ngắn cho tâm quen thuộc. Khi tâm quen thuộc rồi tăng dần lên, chiếm trọn thời gian của hành giả. Thời gian nầy rất lâu, có thể từ 3, năm đến hơn 10 năm, tùy theo tinh thần tu tập của hành giả. Khi 6 pháp căn bản thuần thục rồi, chọn một pháp (trong37 phẩm trợ đạo) thích hợp với mình, tinh tấn tu tập, khi nào pháp đó nhập tâm là chứng quả. Thời gian từ 2 tháng đến một năm. Nếu quá một năm mà chưa nhập được tứ thánh định, thì hãy xuất thất. Tư duy lại. Tiếp tục tu cũng vô ích mà thôi!
8) Tại sao biết Phật không có kinh, ngụy tạo kinh để làm gì? Trong khi tại Tích Lan, có bộ kinh Nikaya do hơn 500 vị Lahán kết tập thành, không in ấn thêm và phổ biến chứ? Quá dể hiểu thôi. Tại vì qúy vị còn đầy ắp tham dục, cho nên đọc kinh Nikaya làm sao hiểu chứ? Bởi vì không hiểu cho nên biến thể thành kinh mang đầy tham dục như các Hoà thượng mà thôi! Đại thừa rất sợ kinh Nikaya vì kinh Nikaya lật tẫy âm mưu thâm độc của kinh đại thừa! Đối với tăng ni và Phật tử!
9) Thầy Thanh Thiện giảng rằng: Tại vì các con đọc kinh mà không hiểu gì về lời Phật dạy. Bởi vì không hiểu Chính lời Phật dạy thì làm sao diễn đạt đúng ý Phật chứ? Chép nguyên văn lời Phật dạy mà hiểu sai, thì thầy Thông Lạc gọi là CHIM HỌC TIẾNG NGƯỜI!
Ví dụ 1) Con ghi chép nguyên văn lời Phật dạy cho Kàlàmà và con nghĩ rằng đừng có tin thầy Thông Lạc! Bởi vì con u mê tin vào kinh giả Phật. Nếu con hiểu được Phật dạy cho Kàlàmà rằng: Nầy con, khi con nghe thấy điều gì. Con đừng vội bỏ và cũng chớ vội tin nghe con! Con hãy chánh kiến, nhìn rõ ràng đúng là sự thật và con tư duy cho rỏ ngọn ngành, điều đó là thiện pháp hay ác pháp? Nếu là thiện pháp thì con hãy đón nhận nghe con. Bởi vì thiện pháp luôn có lợi cho đời con.
Vậy bây giờ, ta y theo lời Phật dạy, ta chánh kiến. Việc thầy Thông Lạc làm NHƯ THẾ NÀO? Ngài là người tu hành gìn giữ giới pháp, ở độc cư, ngày ăn một bữa, ngủ bốn tiếng, tiền không dính túi, tinh tấn tu tập. Vậy thầy Thông Lạc có phải nhà tu ĐÚNG ĐẮN không? Có đúng như Phật dạy cho Subhadda không? Nhìn qua tác phong thầy Thông Lạc, ta biết rõ là CHÂN LÝ rồi. Thầy Thông Lạc đang làm gì? Đang hướng dẫn cho tu sinh tu tập đúng đắn. Bây giờ ta hãy tư duy. Việc làm của thầy Thông Lạc có lợi gì? Hướng dẫn hành giả tu tập tiến đến làm chủ sinh già bệnh chết. Qúa rõ ràng, chánh kiến, chánh tư duy đều cho ta biết rằng việc làm của thầy Thông Lạc là THIỆN PHÁP. Là dẫn dắt hành giả tu tập thoát ra u mê ghiền nghiện giàu sang phú quý phù du, tiến đến làm chủ sinh già bệnh chết. Quả là THIỆN PHÁP, đã là thiện pháp tại sao ta không tu tập theo nhỉ? Đọc lời Phật mà không làm đúng theo lời Phật dạy. Đọc chỉ biết đừng có tin. Rồi nhắm mắt lại đừng có tin. Vậy ai ngu đây nhỉ?
Ví dụ 2) Đọc Phật dạy cho Batưnặc mà không hiểu. Phật dạy rằng hãy tiếp cận vị tăng đó từ một tháng đến 3 tháng, nếu vị tăng đó không phạm bất cứ lỗi nào, thì đó là THÁNH TĂNG.
Tại vì ngu si, không gặp thầy Thông Lạc để so sánh với tăng đại thừa, đói ăn, khát uống, buồn thì ngủ, tiền bọc đầy túi, dung dăng dung dẻ du lịch khắp nơi. Nhà tu như vậy đáng cho các con cúi đầu tôn thờ sao? Nếu đồng ý thì cứ tự nhiên. Mỗi người có quyền quyết định đời sống riêng tư của mình. Nếu ai biết sai thì tự sửa.
Chánh Pháp không bao giờ dụ dỗ, không bao giờ nài ép, chả bao giờ bắt buộc ai theo chánh pháp cả nhé! Chánh pháp là sự thật
Tỳ Kheo Thích Thanh Thiện
x